Các ảnh hưởng Công khai thiên hướng tình dục

Vào thời kì đầu sự phát triển của bản dạng LGBT, mọi người có thể cảm thấy bối rối và khó hiểu. Vào năm 1993, Michealangelo Signorile viết cuốn Queer in America. Nội dung cuốn sách nói về sự tìm hiểu của ông về những tác hại của việc không công khai xu hướng tính dục đối với người chưa công khai và đối với xã hội nói chung.[31]

Do cộng đồng LGBT đã từ lâu bị xem như thiểu số tính dục, việc công khai vẫn còn rất khó khăn cho hầu hết những người thuộc LGBT. Việc công khai còn có thể phản tác dụng bởi sự phân biệt chủ nghĩa dị tínhbạo lực do kì thị đồng tính.

Các nghiên cứu cho thấy việc che giấu xu hướng tính dục có sự liên quan đến sức khỏe tinh thần không ổn định,[32] physical health,[33] sức khỏe thể chất suy giảm và các mối quan hệ có ổn định hay không. Ví dụ, các nghiên cứu cho thấy những cặp đôi đồng tính chưa công khai ít hài lòng về mối quan hệ hơn các cặp đôi đồng tính đã công khai.[34] Các kết quả của một nghiên cứu khác cho thấy một người đồng tính nữ sẽ lo lắng nhiều hơn, lãnh cảm hơn, và lòng tự trọng thấp hơn nếu có càng ít người biết về xu hướng tính dục của mình.[35] Thêm nữa, Gay.com cho thấy kết quả rằng những người đồng tính chưa công khai có khả năng tự tử cao hơn.[36]

Tùy vào mức độ thân thiết giữa cha mẹ và con cái, việc công khai là đồng tính nữ, đồng tính nam, song tính hoặc chuyển giới có thể có kết quả tích cực hoặc tiêu cực. Một mối quan hệ vốn đã bền chắc sẽ còn gắn kết hơn, nhưng với một mối quan hệ vốn đã căng thẳng, việc người con công khai sẽ đẩy sự căng thẳng lên cao hơn hoặc phá hủy hoàn toàn mối quan hệ.[37] Nếu cha mẹ chấp nhận việc con mình công khai, sẽ có những cuộc trò chuyện về hẹn hò và các mối quan hệ, và cha mẹ có thể giúp con đối mặt với sự kì thị và có những quyết định đúng đắn và an toàn về vấn đề HIV/AIDS.[38] Tuy nhiên, việc công khai không phải lúc nào cũng mang lại ảnh hưởng tích cực, bởi cha me, gia đình và những người thân cận có thể không chấp nhận.[39] Ví dụ, trẻ vị thành niên không được cha mẹ chấp nhận xu hướng tính dục khi lớn có nhiều khả năng sử dụng chất cấm, mắc bệnh trầm cảm, cố tự tử và những hành vi tình dục nguy hiểm cao hơn. Một số nghiên cứu chỉ ra rằng phản ứng của cha mẹ đối với việc công khai có ảnh hưởng về sức khỏe lớn hơn ảnh hưởng của việc che giấu xu hướng tính dục.[40] Một số nghiên cứu chỉ ra rằng phản ứng của cha mẹ đối với việc công khai có ảnh hưởng về sức khỏe lớn hơn ảnh hưởng của việc che giấu xu hướng tính dục.[41]

Nhiều nghiên cứu về ảnh hưởng của việc công khai với ba mẹ đã được thực hiện. Vào năm 1989, nghiên cứu của Robinson cùng đồng nghiệp đã cho thấy rằng, đối với những phụ huynh của các đứa trẻ đồng tính công khai, 21% những người cha và 28% những người mẹ đã nghi ngờ về xu hướng tính dục của con, phần lớn dựa vào những hành vi bất thường đối với giới của đứa trẻ trong suốt tuổi thơ. Nghiên cứu này cũng chỉ ra rằng 2/3 cha mẹ phản ứng tiêu cực.[42] Một nghiên cứu vào năm 1995 (dựa trên phản ứng của người trẻ) cho thấy một nửa các bà mẹ có con trai là sinh viên đại học và là đồng tính hoặc song tính “phản ứng bằng sự bất ngờ, khó tin, chối bỏ hoặc những bình luận tiêu cực”, còn phản ứng của người cha có phần tốt hơn. 18% cha mẹ có biểu hiện “không đồng thuận, cố biến con thành dị tính, các lời đe dọa ngưng hỗ trợ về tài chính và cảm xúc.”[43]

Đi khỏi nhà là một ảnh hưởng khá quen thuộc của cộng đồng LGBT trong quá trình công khai. Những thanh thiếu niên thuộc LGBT chiếm phần lớn nhất trong số các thanh thiếu niên vô gia cư; nguyên nhân đến từ việc định nghĩa bản thân và nhận biết bản thân là đồng tính hoặc thuộc về cộng đồng LGBT.[44] Khoảng 20 đến 30% thanh thiếu niên vô gia cư nhận bản thân là LGBT.[45] 55% thanh thiếu niên thuộc LGBQ và 67% thanh thiếu niên chuyển giới bị đuổi khỏi nhà hoặc chạy trốn bởi vì xu hướng tính dục hoặc bản dạng giới và thể hiện giới.[45] Việc thanh thiếu niên thuộc LGBT vô gia cư còn ảnh hưởng rất lớn đến cuộc sống của một người, bởi nó dẫn đến người đó có khả năng cao sẽ làm hại người khác, mắc bệnh trầm cảm, hình thành ý định tự sát, lạm dụng chất kích thích, các hành vi tình dục nguy hiểm, thực hiện các hành vi phạm pháp và nguy hiểm.[46] Một nghiên cứu năm 2016 về con đường của thanh thiếu niên Latinh LGBT vô gia cư cho thấy rằng việc người thuộc LGBT vô gia cư cũng có thể do các vấn đề cơ cấu như hệ thống y tế, các yếu tố văn hóa xã hội và kinh tế.[47]

Vào năm 2015, Jimmie Manning thực hiện một nghiên cứu về hành vi tích cực và tiêu cực trong các cuộc nói chuyện công khai xu hướng tính dục. Trong suốt nghiên cứu của mình, ông thấy rằng hầu hết các đối tượng nghiên cứu chỉ thể hiện hành vi tiêu cực với bản thân trong suốt cuộc trò chuyện; ngược lại hành vi tích cực thì dành cho người nghe. Manning đề nghĩ nghiên cứu sâu hơn về vấn đề này để tìm ra giải pháp làm cho cả người công khai và người nghe nhìn thấy và thực hiện hành vi tích cực.[48]